Các giấy tờ trên hiện do nhiều cơ quan xây dựng cơ sở dữ liệu và được nhiều cấp, nhiều ngành lưu giữ gây khó khăn cho cả người dân và cơ quan quản lý nhà nước, do đó ông Trung kiến nghị “cần nghiên cứu khắc phục tình trạng nhiều cơ quan cấp nhiều loại giấy tờ tùy thân cho công dân hiện nay”.
Theo Th.s Nguyễn Thị Dung, Viện Nghiên cứu lập pháp thì việc xây dựng SĐDCD nhằm “tạo tiền đề cho công tác quản lý của Nhà nước có hiệu quả”. Đây là nội dung mới, tiến bộ mà nhiều nước trên thế giới đang thực hiện.
Tuy nhiên, theo bà Dung, cần làm rõ mối quan hệ của các giấy tờ tùy thân mà công dân hiện có với mục đích xây dựng SĐDCD. Đặc biệt, hiện các giấy tờ của mỗi cá nhân do nhiều cơ quan xây dựng cơ sở dữ liệu và được lưu giữ tại nhiều cấp, nhiều ngành lưu giữ.
“Việc xây dựng quá nhiều cơ sở dữ liệu liên quan đến công dân lại giao cho các cơ quan khác nhau thực hiện dẫn đến vừa phân tán nguồn lực, không kết nối nội dung quản lý, lại khó có thể bảo đảm việc quản lý thống nhất, chặt chẽ. Nhà nước cần có đề án để xây dựng SĐDCD chung và chỉ giao cho một cơ quan thực hiện, các cơ quan, ngành khác được khai thác, sử dụng theo chức năng của mình”, bà Dung đề nghị.
Lo có sự “chồng lấn”
Ngày 18/8/2010, Chính phủ có Nghị định số 90/2010/NĐ-CP quy định về cơ sở dữ liệu quốc gia (CSDLQG) về dân cư. Tại khoản 2 Điều 3 Nghị định quy định CSDLQG về dân cư được xây dựng thống nhất trên toàn quốc để dùng chung cho các cơ quan, tổ chức, cá nhân nhằm cung cấp chính xác, kịp thời thông tin cơ bản về dân cư phục vụ công tác quản lý nhà nước, đáp ứng yêu cầu phát triển kinh tế - xã hội và yêu cầu chính đáng của công dân. Việc xây dựng Dự án CSDLQG dân cư đã được Thủ tướng Chính phủ giao Bộ Công an thực hiện.
Trong thời gian qua, Bộ Công an đã phối hợp với các Bộ, ngành có liên quan hoàn thành dự án khả thi CSDLQG về dân cư. Bộ Công an cho biết, Dự án đã đề xuất phương pháp sinh, cấp và quản lý SĐDCN trong CSDLQG về dân cư và hiện đang báo cáo Thủ tướng phê duyệt để triển khai trên toàn quốc. Theo đó, SĐDCN được cấp cho công dân từ khi sinh ra đến khi chết.
Mỗi công dân Việt Nam sẽ đảm bảo có một mã số duy nhất, không thay đổi trong suốt cuộc đời. SĐDCN để nhận biết, xác định từng công dân và được sử dụng để Bộ Công an có thể kết nối, chia sẻ các dữ liệu thông tin với các cơ sở dữ liệu của Bộ, ngành khác.
Như vậy, với SĐDCN được quy định trong dự án Luật Hộ tịch, còn nhiều ý kiến băn khoăn lo có sự “chồng lấn” khi ngành Công an cũng đang xây dựng để tiến tới cấp số định danh.
Tuy nhiên, về lâu dài thì đại đa số ý kiến cho rằng rất cần thiết phải cấp số định danh thống nhất và việc này phải được quy định trong Luật. Nhưng để tránh gây xáo trộn thì chỉ nên cấp SĐDCN khi đăng ký khai sinh kể từ khi Luật Hộ tịch có hiệu lực thi hành.
Cũng có ý kiến băn khoăn, đối với hơn 87 triệu người dân sinh ra trước đó thì không được cấp số định danh và vẫn được quản lý theo cơ chế cũ, vậy sẽ không phát huy được tác dụng phục vụ cho yêu cầu quản lý. Do đó, có thể xây dựng một Đề án để đảm bảo tính khả thi cho quy định nói trên.